Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

HOÀNG HÔN

Hoàng hôn ...

Lời giới thiệu

“Hoàng hôn tím”, “Hoàng hôn màu lá”, “Chiều trên Phá Tam Giang” … những ám tượng về buổi chiều trễ đã đi vào tâm hồn của biết bao thế hệ Người Việt qua lời thơ, tiếng nhạc, bức họa!

Thế nên, “Hoàng hôn”, bản thân tên gọi cho khoảnh khắc cuối chiều, nhập nhoạng trước khi bóng tối phủ trùm, đã trở nên thi vị hơn bao giờ hết, có khả năng làm mềm lòng bất cứ ai, cho dù họ là người có trái tim chai sạn nhất, sắt đá nhất … và một phần trong đó, sẽ được chia sẻ dưới đây qua những con chữ sâu lắng, mang hơi thở của nhịp sống, nơi mà từng thành viên của Người Giữ Vườn đang sống và trải nghiệm …

Theo đó, Người Giữ Vườn hân hạnh giới thiệu vào trang Vườn của chúng ta bài viết về khoảng khắc "Hoàng hôn ..." của các tác giả ThienHuong Bui, Lac Van Vo, Tôn-Thất Long và Manh Dang.

Người Giữ Vườn
----------------------


Mộc mạc Dalat - Ảnh của Nhiếp ảnh gia Pham Anh DungMộc mạc Dalat - Ảnh của Nhiếp ảnh gia Pham Anh Dung

DALAT HOÀNG HÔN
ThienHuong Bui

Thành phố tôi ở đang vào giữa mùa xuân, những buổi chiều rời sở vẫn còn những cơn nắng gay gắt, dù đã gần 6g chiều. Giữa cái hối hả, bộn bề của đời sống, chợt chạnh lòng nhớ những êm ả ngày xưa. Có những lần bất chợt thấy vài chùm nắng vàng sót lại trên một thoáng hoa marguerites trắng. Hình như rất nhẹ, vang lên đâu đó những nốt nhạc của những giọt nắng cuối ngày trong thành phố cũ.

Vạt nắng cuối ngày, ừ, có phải đó là thời phút của hoàng hôn, của những giờ khắc giao thoa giữa ngày và đêm tối. Giờ khắc ấy ở thành phố Đà lạt dấu yêu của tôi thế nào nhỉ … Đó là những vạt nắng tắt dần khi con bé cùng nhóm bạn tan trường đợi xe về trễ. Thoáng đâu đó những tà áo trắng lẫn vào những cánh cổng thô sơ rũ nhẹ những chùm hoa hồng trắng, hay những rào dâm bụt điểm chút màu tím nhẹ. Thoáng đâu đó một chút hương cà phê thơm ngát, hơi ấm tan theo một chút lạnh ùa về trong nhà Thủy tạ bên hồ Xuân hương. Thoáng đâu đó những chiếc xe đạp , xe hai bánh, những bóng người đi bộ, những người mẹ, người chị tan buổi chợ chiều, những người cha, anh sau buổi làm việc trở về nhà. Những âm thanh rất nhẹ của cuộc sống như hòa lẫn với những chiếc bóng đậm dần lên khi nắng chiều nhạt bớt … Và rồi những làn sương lành lạnh chợt bỗng tỏa nhanh … Lạnh … Đà lạt là như thế. Chỉ trong khoảnh khắc, chút nắng ấm của ngày đã bị tan đi khi màn sương buông xuống. Lúc ấy những chiếc đèn đường vàng đã hắt lên, tỏa một vầng sáng huyền hoặc xung quanh khi làn sương phủ xuống. Cái lạnh đến nhanh bất ngờ với những du khách mới bước chân đến Đà lạt vào những lúc hoàng hôn. Đang thả bước trên dốc chợ, quanh hồ Xuân hương, dọc dốc nhà thờ. Đang thưởng thức hương cà phê nóng hổi, ly đậu nành thơm ngát. Nắng đã nhè nhẹ nhạt dần, một chút gió đâu đó còn nhẹ hơn cả tiếng thở dài, và những làn sương mỏng mảnh trùm lên thành phố. Huyền hoặc, đúng không, dịu dàng quá đúng không … Những đám lục bình lặng lẽ trôi trên hồ Xuân hương hình như đang dần dần chậm lại. Màu tím nhẹ nhàng của những bông hoa đang tối dần đi, và khi chúng chìm hẳn vào bóng đêm, bạn sẽ bắt đầu thấy lạnh. Nhưng cái lạnh se sắt ấy có nghĩa gì khi bạn vẫn còn đang ngơ ngẩn vì dáng vẻ mềm mại của thành phố. 

Tôi đã đi qua nhiều thành phố, đã có nhiều buổi chiều sống lẫn với hoàng hôn. Nhưng có lẽ không nơi nào, có một hoàng hôn không nhận thức được như ở Đà lạt. Chỉ chìm đi trong không gian, trong hương gió, hương thông, và quên đêm sắp đến. Như vậy, làm sao tôi có thể tả rõ ràng về hoàng hôn Đà lạt. Có lúc chân trời là một màu tím thẫm, có lúc là những ánh nắng rực rỡ vàng tươi, có lúc là chút cầu vồng sau những cơn mưa tầm tã. Nhiều màu nhiều vẻ lắm, mần răng viết cho hết. Nhưng cái nhẹ nhàng thì hình như lúc nào cũng thế, thật nhẹ nhàng, con người, không gian, thời gian tan vào nhau để quên đi thời khắc giao thoa sáng tối. Và khi chợt nhận ra cái lạnh, sương đã lên, cái màn sương huyền hoặc một lần nữa lại làm mình tan đ i… Nhẹ và đẹp, quá dễ thương đi. Bởi vậy, răng mà không nhớ ? 

Viết từ Melbourne
--------------------------




HOÀNG HÔN TRÊN BÃI BIỂN SAN DIEGO
Tôn-Thất Long 


Nếu ai đã từng sống qua những ngày lặng lẽ buồn ở Đà Lạt, ngắm nhìn những buổi hoàng hôn nhuộm màu đỏ trên mặt Hồ Xuân Hương và đồi Cù hoặc trầm ngâm nhìn hoàng hôn qua khung của kính của Thanh Thủy hoặc Thủy Tạ với khói thuốc và hương vị tách cà phê đen thì bạn sẽ cảm giác được hoàng hôn của Đà Lạt đẹp tuyệt vời như thế nào của thành phố buồn.

Xa Đà Lạt bao nhiêu năm nhưng mỗi lần ngắm hoàng hôn trên biển nơi tôi đang ở làm tôi liên tưởng đến hoàng hôn của Đà Lạt dù nó thật sự chẳng giống nhau chút nào cả.

Hoàng hôn của biển thật khác xa với hoàng hôn của rừng núi, những tia ánh nắng của ánh mặt trời thật chói chang như muốn ban phát thứ ánh sáng cuối cùng trong ngày đều xuống cho muôn vạn vật. Nhìn khôí cầu lữa đỏ rực từ từ chìm xuống trong lòng đại dương xa xa, mặt biển thay đổi từ xanh dương thẩm sang màu đỏ rực và cuối cùng là một màu nhợt nhạt của những tia nắng cuối cùng đủ để mặt biển ánh lên màu trắng hơi phơn phớt vàng và tóe ra những tia sáng lấp lánh như những hạt kim cương của biển cả. Những cơn gió biển bắt đầu xuất hiện rì rào và nhẹ nhàng thổi những làn gió mát rượi của một buổi chiều hoàng hôn xuống. Vị mặn của muối vương theo gió tỏa đi muôn nơi. Hoàng hôn của biển đẹp nhưng mang vẻ man dại và huyền bí, mặt biển thật khó hiểu.

Hoàng hôn của biển hay của núi đều tuyệt đẹp và đáng yêu, thật khó mà nói nơi nào đẹp hơn nơi nào.

Tôi yêu hoàng hôn Đà Lạt và cũng như yêu hoàng hôn San Diego nơi đã cho tôi một cuộc sống hoàn hảo và thơ mông. Hoàng hôn chính là thời khắc để ta quay về với mái ấm của gia đình và sống trọn vẹn trong hạnh phúc của tình thân thương.


Viết từ San Diego
--------------------------




HOÀNG HÔN MIỀN SÔNG NƯỚC
Lac Van Vo 

Chắc không gì thi vị hơn cùng người yêu ngắm hoàng hôn rơi trên sông.

Ánh tà dương trải rộng ra, nhuộm một màu đỏ au trên mặt nước, trên những cánh đồng, trên những rặng dừa... chứ không vội ẩn mình sau những quả đồi soi ánh sáng màu tím cam lên những áng mây bàng bạc như hoàng hôn Dalat.

Hai đứa ngồi quán cà phê bên bờ kè. vừa tâm sự chuyện đời, vừa ngắm mặt trời chiếu những tia sáng yếu ớt cuối cùng trước khi mất hút giữa dòng sông trông cứ như ông mặt trời tắm sông cho mát sau một ngày làm việc vất vả và nóng bức.

Những ráng chiều dần chuyển sang màu tím như còn lưu luyến chút ánh sáng trước khi bị bao trùm bởi một màu đen kịt do bóng đêm trùm xuống.

Bên kia bờ, ẩn hiện sau hàng dừa nước ven sông, những ngôi nhà đã kịp lên đèn, tỏa ra những đốm sáng yếu ớt làm những hàng dừa vươn cao trông có vẻ lung linh, huyền ảo.

Trên sông, tàu thuyền thư thả qua lại, những ánh đèn nhấp nháy phản chiếu lên mặt nước những luồng sáng nhạt nhòa. Tiếng động cơ nổ đều đều buồn tẻ , thi thoảng vài hồi còi rút lên phá tan cái vẻ tĩnh mịch chiều quê, như lời chào vội vã những tia sáng cuối cùng còn lưu luyến đọng lại trên những áng mây cao cao phía cuối chân trời.

Hoàng hôn sông nước thật buồn, buồn như những đợt sóng vỗ bờ đều đặn theo mớn nước tàu thuyền qua lại tạo ra thứ âm thanh rì rào đơn điệu .

Những bụi lục bình lười nhát cứ vật vờ theo từng đợt sóng, cứ mặc cho con nước xô đẩy về phương trời vô định. Chợt liên tưởng thân phận con người cũng thật buồn và tẻ nhạt, cũng cam chịu trôi theo dòng đời như những khóm lục bình, chẳng biết đâu là bến bờ hạnh phúc, cứ phó mặc cho số phận đẩy đưa. Cho đến khi tìm được niềm vui cho cuộc sống, nhìn lại mình thì đã đến tuổi về chiều. Ước gì được làm lại từ đầu. Mình sẽ hẹn nhau ngắm bình minh, để thấy cuộc đời tươi sáng hơn, để được yêu nhau dài lâu hơn. Để không phải ngồi bên em luyến tiếc cuộc đời trong buổi hoàng hôn.


Viết từ Mỹ Tho
----------------------


Ảnh của nhiếp ảnh gia Nguyễn Thiện PhúcẢnh của nhiếp ảnh gia Nguyễn Thiện Phúc


SÀI GÒN HOÀNG HÔN ?
Manh Dang 

Chuyện nghe như đùa !  Người có đầu óc thi sĩ nhất thì cũng khó hình dung ra hoàng hôn Sài Gòn … Hoàng hôn tím kiểu “Chiều tím loanh vỉa hè và gió hôn tóc thề” à ? Hay hoàng hôn màu lá như “Anh như chim tìm bầy, bay theo ngọn gió xa” ?

Hờ hờ, thật ra chỉ có trong thi ca mà thôi !

Quả vậy, suốt bao nhiêu năm sống ở cái đất đô hội này, bốn phương, tám hướng bị bao vây toàn là nhà với nhà, cái mái nhọn, cái mái bằng, cũng thỉnh thoảng có cái mái tròn, cái cao, cái thấp, cái to, cái nhỏ, cái mập, cái ốm, cái nhô ra, cái thụt vào … gần đây thì có cả cái mỏng đến siêu mỏng nữa !? Như một hàm răng lởm chởm của anh chàng xí trai !

Không chỉ thế, cái anh chàng trời cho không được đẹp còn được trang điểm bằng mớ mạng nhện dây điện chằng chịt đen thui trên đầu nữa, nào là sợi to, sợi nhỏ, nào là từ trái sang phải, từ đông sang tây, nhiều tầng, nhiều nấc, cái căng cứng như trai mười tám, cũng có lòng thòng như ông cụ chín mươi …

Bấy nhiêu thứ đó cũng đã đủ che khuất cả bầu trời, để khi có cái gọi là hoàng hôn về, thì mọi người lại đang quá bận rộn hối hả, chen chúc giữa xe với xe ồn ào trên những con lộ, huých vai nhau, giành nhau từng khoảng trống trên mặt đường để thoát về nhà nhanh nhất có thể ! Chẳng có ai có đủ thời gian thong thả hay tâm hồn thi sĩ để ngắm nhìn hoàng hôn cả …

Cũng có đôi lần dòng người hối hả kia cũng chợt ngước nhìn bầu trời, họ ngắm hoàng hôn ư ? Đừng có mơ ! Họ chỉ xem liệu ông trời có đổ cho cơn mưa bất chợt hay không mà thôi !

Chưa hết, đến 6h chiều, giờ của các thi sĩ hay các nhiếp ảnh gia đang đứng “chết trân” với ánh hoàng hôn nhập nhoạng, thì các ngọn đèn đường Sài Gòn đều đồng loạt bật sáng, góp theo đó là vô vàn các bóng néon quảng cáo đủ màu "Đèn Sài Gòn ngọn xanh, ngọn đỏ" ... đang chớp tắt để chính thức tống tiễn bầu trời hoàng hôn đang dỗi hờn kia vào giấc ngủ gượng gạo.

Hoàng hôn của đất thị thành đã vô tình bị bức tử, bị lãng quên như thế đó !

Thế nên, thỉnh thoảng người dân Sài Gòn chợt ngẩn tò te trước những cảnh hoàng hôn đẹp mê hồn nơi phố thị thì cũng không lạ, chỉ có điều, những hình ảnh đẹp mê hồn ấy không phải từ bầu trời, mà từ tác phẩm của các nhiếp ảnh gia …

Thôi thì, thế vẫn còn hơn là không nhỉ ? Hoàng hôn Sài Gòn …


Viết từ Sài Gòn
----------------------


* Trong bài có sử dụng hình ảnh nguồn từ nhiếp ảnh gia Pham Anh Dung (Phần Dalat Hoàng hôn), Nguyễn Thiện Phúc (Phần Hoàng hôn Sài Gòn ?) và internet.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét