Thứ Hai, 5 tháng 1, 2015

ĐÀ LẠT QUÁ KHỨ VÀ HOÀI NIỆM

Đà Lạt Quá Khứ và Hoài Niệm


Quá khứ và hiện tại là một con đường thẳng, khác nhau là cái đi trước và cái đã khuất góc phía sau.  Người ta thường quay về và hồi tưởng về quá khứ, sống với quá khứ, nhớ về quá khứ khi đến một độ tuổi nào đó. Đà Lạt là góc quá khứ và là góc khuất phía sau của tôi, hình ảnh, ấn tượng, tình cảm và hương vị của Đà Lạt vẫn còn tìm ẩn đâu đó trong tôi, nên những buổi chiều buồn, những ngày mưa hay bão, tôi vẫn thường ngồi lặng lẽ một mình nhìn ra cửa sổ, trong một góc của căn phòng làm việc, một bản nhạc trầm buồn và mơ màng nhớ về Đà Lạt vào những ngày tháng xa xưa đó. 
Đà Lạt, một thành phố rất Tây trên quê hương Việt Nam.  Đà Lạt vào mùa Đông với những đêm dài buốt rét, Đà Lạt vào mùa Xuân với hoa Đào và vô số các loại hoa khác nở rộ khắp nơi nơi.   Đà Lạt với những buổi sáng sương mù phủ trắng xóa dưới thung lũng hay lơ lững bay lưng chừng trên thành phố và mặt hồ Xuân Hương. Đà Lạt với những buổi chiều chạng vạng sương mù bắt đầu phủ kín đỉnh đồi như có những đám khói lam chiều phất phơ trong nắng chiều nhàn nhạt.. Đà Lạt với dãy rừng thông bạt ngàn kéo dài từ chân đèo Preen lên đến thành phố, những ngôi nhà nhấp nhô, thấp thoáng xa xa trên những triền đồi.  Đà Lạt có những mùa mây mù phủ kín trên rừng thông, đồi núi, làm mờ mịt dãy núi Bà xa xa. Đà Lạt với những ngày mưa gió bão dài lê thê, mưa như kéo dài những chuổi ngày dài đăng đẳng ngày này qua ngày nọ, giá lạnh, ẩm ướt và rét buốt.  Đà Lạt với làn gió đưa mùi thông quyện chung với mùi hương hoa Dạ Lý Hương thoang thoảng khắp nơi khi bóng đêm trùm xuống.  Đà Lạt với mùi đất bốc lên khi mùa mưa vừa chớm bắt đầu và đất bùn đỏ quạch chảy tràn lấn ra cả hai bên vệ đường khi mùa mưa vào cao điểm.

Hồ Xuân Hương và Đồi Cù - Trong hình này còn nhìn thấy hồ Tống Lệ và hồ ông Cả Đọi - Hình InternetHồ Xuân Hương và Đồi Cù - Trong hình này còn nhìn thấy hồ Tống Lệ và hồ ông Cả Đọi - Hình Internet

Đà Lạt với hình ảnh Thuỷ Tạ, Thanh Thủy, đồi Cù và Hồ Xuân Hương lộng gió, Đà Lạt với các dốc đồi Duy Tân, Minh Mạng, Hải Thượng Lãn Ông, Nhà Bò, Nhà Làng ... Tuổi tôi chỉ vừa đủ chẳn chục vào thời gian đó nhưng tôi vẫn nhớ khu Hoà Bình là tâm điểm của Đà Lạt và bánh mì baguette Winh Chấn năm xưa, cây bánh mì như cây gậy vừa dòn vừa nóng và thơm lựng.  Nhớ kem Vĩnh Hưng đường lên dốc Hòa Bình, cốc kem dâu hay kem ba màu ăn xong vẫn còn thấy thòm thèm.   Khu Hòa Bình với hai quán cafe Tùng và cafe Văn ở hai bên đầu mỗi góc phố, nhớ các tiệm và bảng hiệu xưa từng một thời được nhiều người xưa biết đến như Winh Chấn, Đức Xương Long, Việt Hoa, Việt Quang, Thụy Sĩ, Tân Việt, tiệm vàng Bùi Thị Hiếu, nhà thuốc bắc hiệu Con Cua (Thế An Đường), nhà sách Khai Trí, nhà may Văn Gừng, nhà may Chí Công, tiệm uống tóc Ba Lê, giò chả Mỹ Hương, giò chả An Lộc...Các tiệm vàng xung quanh khu Hòa Bình và phía sau Tăng Bạt Hổ, góc Phan Bội Châu trước kia là nơi bán xe honda và xe đạp và sau 75 là nơi tập trung cho các tiệm vàng.

 Vọng Nguyệt Lầu - Ký Họa Tuệ K9 TTGDHVVọng Nguyệt Lầu - Ký Họa Tuệ K9 TTGDHV

Nguyệt Vọng Lầu góc đường Minh Mạng và Tăng Bạt Hổ một nơi chốn quen thuộc cho các cặp tình nhân, các quán chè dốc Minh Mạng nơi hò hẹn của các đôi lứa và các cô cậu nhỏ vừa mới lớn. Các rạp chiếu phim Hoà Bình, Ngọc Lan và Ngọc Hiệp.  Phở Bắc Huỳnh ngay dốc ga xe lữa.  Nhà hàng chuyên bán các món ăn Hoa-Việt nổi tiếng với những cái tên như Nam Sơn, Chic Shanghai, Cẩm Đô, Mekong...  Các kiosque trên đường Thành Thái và bên hông rạp Hòa Bình, đường vào chợ Đà Lạt chuyên bán hàng gỗ, photo và kỷ vật lưu niệm về Đà Lạt. Các khách sạn Mộng Đẹp, Anh Đào, Mimosa, Palace, Du Parc, Thủy Tiên, Duy Tân... Các dãy hàng ăn uống đối diện với khách sạn Thủy Tiên và kéo dài đến trước trường Đoàn Thị Điểm vào buổi chiều về đêm với đủ các món ăn chơi.  Các bến xe đò, xe lam ngay chợ Đà Lạt, bến xe Tùng Nghĩa và bến xe Chi Lăng đổ đi muôn nơi.  Chợ Đà Lạt với trái cây hoa quả đặc sản từ các ấp Thái Phiên, Đa Thiện và ấp Ánh Sáng...đổ về.  Đà Lạt với những ngôi trường xưa Lycee Yersin, Couvent des Oiseau, d'Adran, Trí Đức, Văn Học, Bồ Đề, Việt Anh, Bùi Thị Xuân, Trần Hưng Đạo... Đà Lạt, ngôi Thánh Đường vươn lên thẳng trời cao với tháp chuông cao có hình con gà, trường dòng Couvent des Oiseaux, Don Bosco, Domaine de Marie, Giáo Hoàng Chủng Viện, nhà thờ Tin Lành.  Nhớ khu Trại Hầm với những vườn mận đỏ ươm và vườn hồng vàng rực nơi làm ra những đặc sản một thời của Đà Lạt như mứt và rượu.  

Kem Vĩnh Hưng - Hình InternetKem Vĩnh Hưng - Hình Internet

Đà Lạt là của tôi là một thời biết tập hút thuốc và uống rượu, thời biết ngồi đồng ở các quán cà phê và nghe nhạc Pháp. Những ly rượu đắng cay và điếu thuốc đầu đời đốt cháy trên môi. Đà Lạt của tôi lúc đó như đang ngất ngây, như đang chìm trong ca khuc "Vũng Lầy của chúng ta" của người con Đà Lạt (LUP).  Đà Lạt của tôi là những ngày khốn khó, những ngày buồn khổ và đau buồn. Đà Lạt của tôi là những ngày vật vã và xa lìa.  Xa rời Đà Lạt là xa rời một mảnh tình và một phần quá khứ của tôi.  Đà Lạt với bức tranh đồi Cù, hồ Xuân Hương, hồ Than Thở , hồ Mê Linh, hồ Vạn Kiếp, với thung lũng Tình Yêu và Rừng Ái Ân, với thác Cam Ly, Datanla và Preen,với ấp Ánh Sáng, ấp Hà Đông, ấp Nghệ Tĩnh, ấp Nam Thiên, ấp Xuân An, ấp Đa Thiện, với khóm Nhất Thống, Cô Giang, Hồng Lạc và Chi Lăng, với Trại Hầm và Trại Mát, với Thái Phiên, Tây Hồ, Cầu Đất và với Xuân Trường cùng Xuân Thọ...và còn nhiều nữa.  Nếp sống bình dị, phong cách chậm rãi của Đà Lạt vẫn không hề thay đổi.  Trong lòng tôi luôn nhớ mãi những hình ảnh các cụ già mặc áo veste, nón feutre, khăn foulard choàng cổ, chống canne chầm chậm bước rảo quanh phố. Không có gì vội vã, mọi thứ đều rất thanh bình, lặng lẽ, người Dalat luôn như vậy đó.


Cuộc sống Đà Lạt vẫn phải tiếp diễn chỉ là giờ đây nhà cửa giờ mọc tràn lan, bê tông và màu sắc nhếch nhách nhiều hơn, rừng thông và cảnh thiên nhiên bây giờ ít hơn xưa và bị dạt ra ngoài ngoại ô, đường lớn rộng thênh thang hơn, các con hẽm nhỏ đường đất giờ cũng khang trang hơn.  Thiên nhiên bây giờ được thay thế bằng nhân tạo bởi con người.  Những con đường mòn, dốc hẹp đã được thay thế bằng những bậc thang bằng xi măng, những ngọn thác, con suối thiên nhiên mộng mơ, hữu tình đã dần dần thoái hóa đâu còn cảnh thơ mộng ngày xưa.  Dẫu biết rằng khai thác du lịch là tạo thêm công ăn việc làm, nâng cao đời sống cho người dân Đà Lạt nhưng tôi vẫn tiếc và buồn bâng quơ vì sự đi xuống của thiên nhiên.

Bức tranh xưa với những cảnh thiên nhiên đẹp não nùng, bàng bạc như sương khói.  Dalat, thành phố của mộng mơ, thành phố của tình nhân, thành phố cao nguyên lạnh, thành phố buồn và mưa bay, một thành phố lung linh, huyền ảo với ngàn thông vi vút gió thông reo giờ đây có nhiều vết loang lỗ và nhiều chổ bị xóa mất theo thời gian.  Thời gian vốn dĩ tàn phá và không có gì là trường tồn mãi mãi, nhưng sức tàn phá của con người đối với thiên nhiên tàn nhẫn đến như vậy và thay đổi cảnh quan thật đáng để ngậm ngùi.

Đà Lạt những gì đã nói trên một phần đã tan biến vào trong quá khứ chỉ còn lại trong hoài niệm.  Lòng tôi nhói khi nhớ về ngày xa xưa, tôi thay đổi và Đà Lạt cũng đã đổi thay để lòng tôi cứ mãi tiếc nuối bức tranh tuổi thơ đã bị xóa nhòa và mất đi nhiều cảnh cũ.  Đà Lạt với hoài niệm và quá khứ theo tôi suốt một đời. 

San Diego
TTL - Jan 2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét