Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

CHUYỆN BẾP NUC;

Chuyện bếp núc

Hình minh họa - Nguồn internetHình minh họa - Nguồn internet

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình mà bà nội rất phong kiến, căn bếp gia đình là một nơi bất khả xâm phạm cho cánh đàn ông.  Ngay cả cái việc đơn giản nhất là xuống bếp lấy ly nước uống mà còn phải xin phép mới được bước qua cái ải này.

Sau 75 thì không còn chuyện đó nữa nhưng khi về Sài Gòn thăm bà là vẫn y như ngày xưa, căn bếp nhỏ của bà không ai được phép vào hay đụng vào, không là có chuyện để mà nghe nguyên ngày.  Có một dạo bà còn để cái vách ngăn gỗ để không ai bước vào nữa.

Sang xứ người thì việc bếp núc lại càng không màn đến, ăn uống thì đã có me, chị và em lo rồi, đi học hay đi làm về đói là có thức ăn dọn sẵn trên bàn, chỉ việc bỏ vào Microwave hâm nóng là xong, nhiều khi về ngồi vào bàn ăn là có một món ăn nóng hổi dọn lên bàn, đúng là làm con trai một gia đình đông phái nữ là chuyện sướng như tiên trên đời.

Rồi cái thời sống như tiên đó cũng qua đi, lấy vợ về ở chung nhà với bà già vợ, mấy tháng đầu cũng được phục vụ tận tình mà không phải làm bất cứ chuyện gì về bếp núc.  Ngay cả cái chuyện xoong nồi mắm muối cất ở đâu cũng không biết nữa.

Đến một hôm, đang đi làm thì bà già vợ gọi điện thoại nói con đi làm về thì ghé chợ Việt Nam mua dùm má ít "Ngò Rí", nghe xớn xa xớn xác đâu mà đi ra chợ vô hỏi chị làm trong chợ chổ nào bán "Ngò Hí", nhìn cái mặt bà chị làm trong chợ nghệch lên mà tôi hoảng hồn vì không biết mình đã nói sai cái gì.  Chị hỏi tôi nói cái gì, nói lại cho chị nghe.  Tôi lập lại "Ngò Hí" thì chị gập người xuống mà cười, mấy người đi qua xúm lại hỏi chuyện gì, chị kể lại làm tôi một phen đỏ mặt muốn độn thổ mà trốn đi.  Từ đấy về sau nhớ đời cái món "Ngò Hí" này.

Chưa xong, sau lần đó thì thỉnh thoảng bà già vợ lại sai đi chợ, lúc thì mua rau, mua cá, lúc thì mua thịt.  Lần nào đi chợ về, kêu mua rau thơm là bao nhiêu thứ rau thơm ngoài chợ tôi đều mua hết mỗi món một ít mà ăn cả tuần cũng không hết rau, nhét chật cả cái tủ lạnh.  Còn thì mua thịt ba chỉ thì mua thành thịt cốc lết, thịt ba rọi thì mua thành nạc vai.  Thịt bò thì thành thịt heo mà thịt heo thì thành thịt gà.  Cá rô thành cá nục, cá bông lau thành cá salmon.  Cái chuyện đi chợ của tôi nó là đề tài trong nhà để chọc quê cái thằng chưa bao giờ biết đi chợ nấu ăn là gì.

Riết rồi tôi sợ quá, thay vì nhớ trong đầu thì viết xuống thành một cái sớ táo quân trước khi đi chợ, ra chợ hỏi từng món một và kiểm tra, hỏi lui hỏi tới nhiều lần cho chắc ăn, dần dà cái việc đi chợ trở thành thói quen, rồi còn bày đặt biết lựa thịt, rau và chê ỏng chê ẹo cái chợ này bán đồ hông tươi, cái chợ kia bán sao mà bán mắc quá.

Sang tới cái chuyện bếp núc, bà già vợ hỏi con biết món nấu ăn gì ngon.  Tôi trả lời một cách ngon lành và ta đây, con biết chiên cơm, chiên trứng và luộc rau.  Bà già vợ cười ngất nói lại, vậy ngày nào mày cũng cho vợ mày, con mày ăn cơm chiên và trứng chiên hết à, Cholesterol nó lên tới tận đầu đó con à.  Biết nói gì đây, món tủ mà, còn có món gì dễ hơn và làm được đâu.  Mà cái món này tui cũng học được từ thằng bạn nối khố chí thân mà ra chứ hông phải tui hay ho gì cho lắm.  Hông lẽ ngày nào cũng ra mua bánh mì về gặm hay sao đây.  Hông lẽ ngày nào cũng nấu nồi cơm rồi luộc cái trứng và rau rồi chấm xì dầu ăn chay sao.  Cơm chiên, trứng chiên là ngon hơn món luộc cái chắc rồi.

Rồi ngày bà già vợ ra đi, nhà không còn ai nấu nướng nữa, mấy món ăn cũ ăn hoài phát chán, hai vợ chồng bắt đầu ngâm cứu trang "Những Món Ăn Ngon Ba Miền", nó được xem tới xem lui và các món ăn cũng từ đấy mà ra, các món hủ tiếu, mì, phở, bún đều kinh qua.  Các món ăn chơi cũng được tiếp thu chơi tới bến.  Bếp phụ vẫn là công việc chính, sợ lặt rau rửa chén giờ thì không làm là không có ăn.  Vụ đi chợ thì đã rành sáu câu vọng cổ, hông còn vụ mua lộn thứ này sang thứ kia, nhưng cái vụ mua dư mua thêm thì không tránh được.  Lúc nào đi chợ vợ cũng ca cái câu củ xì "Anh nhớ mua mỗi thứ một món thôi nghe, mua nhiều về anh ráng ăn chứ không ai ăn dùm cho đâu nghen.".  Vẫn hông chừa!  Cứ vài ba bữa con nhỏ lại yêu cầu ba làm cho nó món ruột là ướp thịt chiên và món tomato soup ăn với cơm tấm bì.  Ăn xong vợ khen ngon, con giơ tay ba number one.

Hình minh họa - Nguồn internetHình minh họa - Nguồn internet

Nhiều khi tôi không hiểu cả bản thân mình, chuyện hôm qua làm gì, ăn gì ...mà không nhớ nổi trong khi cái chuyện xảy ra chục năm, hai chục năm về trước thì cứ y như là nó hiện lại trong đầu, hi hi hi, qua cái tuổi ngũ lão chuyện xưa nó hiện về nhiều, sợ quá.  

Chỉ có điều là mình thấy mình đúng là thằng con bất hiếu, ông bà già chưa bao giờ được hưởng một bữa ăn ngon do mình tự tay nấu mà giờ đây lăn dzô bếp nấu và phục vụ hai má con nhà nó phát mệt cái thân già.

San Diego - Feb 18, 2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét