Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

Tháng Sáu trời mưa

June 13, 2015 at 5:02pm
Trời lành lạnh dù San Diego đang vào mùa hè cộng thêm những hạt nước của marine layer và gió cuốn đi giống mưa phùn bay lất phất chỉ vừa đủ làm ướt mặt đường lại nhớ cái lạnh và mưa phùn ở Đà Lạt.  Tháng Sáu, Việt Nam đã vào mùa mưa, Đà Lạt giờ thì chắc mưa mỗi ngày rồi.  Bầu trời trước khi mưa thường mây đen vần vũ, đôi lúc có sấm sét văng vẳng từ xa vọng đến trước mỗi cơn mưa chiều, chỉ tới tháng 9 trở đi thì mới mưa từ sáng tới tối, cứ nhớ mỗi lần mưa xuống đổ ào ào trên mái tole, tiếng mưa lúc mạnh lúc nhẹ, lúc ào ào lúc rào rào dễ làm buồn ngủ và mau đói bụng.


Hình Internet

Mùa mưa Đà Lạt mang đến cái lạnh, ẩm ướt và gió nhiều.  Mỗi lần có chuyện phải đạp xe ngang hồ Xuân Hương là gió mang những hạt mưa đánh thốc vào mặt làm ran rát mặt nhưng cảm giác thích thú.  Hồi xưa mỗi lần trời mưa thường có gió mạnh đến nỗi mỗi khi đi ngang hồ, đạp xe không nỗi nên phải xuống và gồng người dắt xe đi bộ.  Tấm áo che mưa cứ lâu lâu lại tốc lên nên phải dừng lại cột, tấm áo mưa thời đó đâu phải là chiếc áo mưa ngày nay mà chỉ là một tấm nylon làm thành áo mưa dã chiến che tạm mưa phùn gió bấc chút chút thôi chứ gặp mưa to gió lớn thì cũng vẫn ướt đầu ướt chân.  Tấm nylon một đầu phía trên được may gấp lại để nhét vào trong một sợi dây thun đủ để tròng vào cổ, loại dây thun thường ngày được dùng để may quần thời đó.  Thời đó đâu có giày mà đi đâu nên đi ra ngoài mà gặp cơn mưa lớn là về đến nhà tay chân thấm nước lạnh đến nỗi móp cả tay chân.

Mùa mưa Đà Lạt thích nhất là được uống nước sữa đậu nành, cầm ly nước sữa nóng trên tay vừa sưởi ấm lòng bàn tay, hớp tùng ngụm sữa nhỏ, nó đi đến đâu là ấm tới đó.  Nồi sữa đậu nành Đà Lạt không pha gì thêm chỉ là nước sữa đậu nành, không bỏ thêm lá dứa phía trên như các vùng miền khác nên khi rót nước sữa ra ly có chút màng váng vàng vàng, uống vào chỉ có đúng một mùi là mùi đậu nành thơm ngon và nước đậu beo béo với chút đường cho vào vừa đủ để ngọt là tuyệt luôn.

Cái lạnh của mưa Đà Lạt, mưa cao nguyên không giống mưa Sài Gòn hay mưa miền Nam là giải nhiệt, mưa Đà Lạt đem cái rét và ẩm ướt đến.  Mùa này bên bếp than hồng cả nhà quây quần bên nồi bột đổ bánh căn hay bánh xèo.  Mùi thơm của những chiếc bánh căn phết hành mỡ hay chiếc bánh xèo thơm mùi tôm thịt làm nức mũi đói lòng mọi người.  Dọc cầu thang chợ hay vòng quanh bờ hồ thường có những gánh bán bắp nướng phết mỡ hành, đứng chờ trái bắp nướng đều trên lò than hồng, đưa tay ra hong ké để sưởi ấm trên bếp lò than cũng là một cái thú dưới cái lạnh của mùa mưa Đà Lạt.

Đà Lạt những năm xưa người Đà Lạt luôn phải mặc áo ấm bất kể mùa nào cũng đều mặc được.  Có lẽ chỉ có người Đà Lạt là thích dùng dù nhiều hơn các thị thành khác, mùa khô thì che nắng và mùa mưa thì dùng che nước mưa và chống gió.  Đà Lạt mưa xuống buồn lắm, trời chiều chạng vạng nhà nhà lên đèn, bóng người đi dưới cơn mưa cúi gằm bước chân vội vã về nhà trông sao cảnh vật thật thê lương.  Nó làm mình nhớ Má đi làm về những buổi chiều mưa, mưa lớn ngoài trời, tiếng Má gõ cửa làm cả nhà một đám trẻ ùa ra, chưa kịp rũ bỏ những hạt mưa còn bám trên người, trên tóc thì Má đã lôi trong giỏ ra khi thì mấy cái bánh da lợn, lúc thì gói kẹo mè được gói trong tấm lá chuối xanh làm quà cho con những ngày mưa.

Mùa mưa Đà Lạt đến những năm xưa là những ngày mình nghĩ hè và lên rẫy trông coi người, mưa rừng khác với mưa thành phố, nước trên nguồn đổ về làm suối thành sông, nó ngăn cách giữa người thành thị và người nông thôn.  Buổi sáng sớm trời thật trong lành, những cây bắp non, đậu non nhú mầm trong xanh mơn mỡn.  Đây cũng là dịp đi hái măng rừng, rừng Phú Sơn - La Ba nhiều tre nên măng nhiều lắm, nhưng phải biết cách đào và chọn, không biết cách chọn là bị kiến rừng và gai tre cắn và xé rách quần áo như chơi.  Mấy lần đầu đi không biết đào măng về tay không lại còn bị kiến cắn đến phát sốt, sau thì rành và có khi đào được một gốc măng to cả mấy ký đem về sắc mỏng phơi khô để ăn dần.  

Mùa mưa trên cao nguyên buổi sáng và buổi chiều trời đầy sương mù, buổi sáng đi ngang bờ hồ nhìn từ bên bờ này sang đồi cù chỉ thấy lờ mờ bóng dáng đồi cù thôi.  Nhớ lại năm xưa mình và thằng bạn học chung, vừa xong hết lớp 12 chuẩn bị về Sài Gòn thi đại học, hai thằng rủ nhau ra Thuỷ Tạ kêu một chai rượu cam và quất sạch, uống rượu và đồ mồi chỉ là dĩa đậu phọng rang, uống xong chai rượu hai thằng ngất ngưỡng đi trong mưa về nhà.  Đi ngang cầu chữ Y, thằng bạn nói để tao xuống hồ tè cái đã, mình nói ừa chứ còn hiểu gì nữa đâu vì lúc đó đầu óc mặt mũi bừng bừng đỏ, đi chân này đá chân kia, tim thì đập thình thịch nghe rõ luôn.  Chặp sau vẫn không thấy thằng bạn lên, mình kêu tên thằng bạn thì nó nói tao đang ở dưới nước nè, mình đi tới thì nhìn thấy thằng bạn đang nữa đứng nữa ngồi dưới nước gần bờ.  Mình hỏi sao mày xuống nước làm gì vậy, nó trả lời tao đâu có đâu, tự nhiên tao lạnh và tỉnh dậy thấy đang ở dưới hồ.  Giờ mày kéo tao lên đi, tao đi không nổi nữa rồi, mình đưa tay cho nó kéo.  Ráng hết sức mà không kéo nó lên nổi, chưa kịp buông tay để thở thì nó kéo mình lăn xuống nước luôn.  Trời tối mưa lạnh có hai thằng say đang dưới hồ đứng nhìn nhau cười sằng sặc. Gan cùng mình, kỷ niệm mưa Đà Lạt và thời còn trai trẻ coi trời bằng vung, ngó vậy mà đã 33 năm trôi qua rồi.


Hình Internet

Mưa Đà Lạt làm nhớ kỷ niệm người yêu lên thăm, cũng tháng Sáu mưa Đà Lạt giống như bài nhạc "Tháng Sáu Trời Mưa - Nhạc Hoàng Thanh Tâm - Thơ Nguyên Sa" và bài "Đưa Em Về Dưới Mưa - Nhạc Phạm Duy - Thơ Nguyễn Tất Nhiên" , 

Tháng Sáu trời mưa không dứt,
Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa

Những buổi tối đi dưới mưa đưa em từ khu Hòa Bình về khách sạn Duy Tân, tay che dù, em nép sát bên anh, trời mưa lạnh mà trong lòng thật ấm áp vô cùng.  

Đưa em về dưới mưa, nói năng chi cũng thừa 
Như mưa đời phất phơ, chắc ta gần nhau chưa? 
Tay ta từng ngón tay, vuốt tóc em lưng dài 
Đôi ta vào quán trưa, nhắc nhau tình phôi pha.

Những buổi mưa đêm, ngồi Thủy Tạ uống cafe nhìn ra bên ngoài những hạt mưa đêm đập vào cửa kính và nhìn mặt hồ Xuân Hương lấp loáng ánh đèn vàng trên đường dọi xuống trông thật lãng mạng và cô liêu.

Anh lạy trời mưa phong kín đường về, 
Và đêm ơi xin cứ dài vô tận

Những cơn mưa đến và đi, cơn mưa vô tình nhưng đem lại những nỗi nhớ về mưa Đà Lạt, nhớ những ngày xưa thân ái.  Đà Lạt giờ mưa có còn như cơn mưa của những năm tháng xa xưa hay không, con người có tình mang những cơn mưa vô tình theo với mình, cứ nhìn trời mưa mưa lại nhớ mưa Đà Lạt của tôi ơi.

San Diego 
TÔN THẤT LONG - JUNE 13, 2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét